ĐỨC TIN ĐI ĐÔI VỚI HÀNH ĐỘNG
Một người thanh niên luôn tự hào có một niềm tin bất diệt nơi Thiên Chúa. Anh ta nghĩ có thể vượt qua mọi khó khăn nếu biết cầu xin thì Chúa sẽ cứu.
Ngày nọ, cơn lũ ập về càn quét thị trấn nơi anh đang ở. Nước dâng lên mênh mông, trong khi mọi người hối hả di dời đến nơi an toàn thì anh vẫn cố bám trụ và tự nhủ rằng: “Chúa sẽ cứu tôi. Tôi tin Ngài”. Khi nước lên tới ngang vai thì có một đôi cứu hộ bơi thuyền đến cứu, nhưng anh không chịu lên thuyền và ở lại với niềm tin rằng: “Chúa sẽ cứu tôi. Tôi tin Ngài.”
Cơn lũ càng ngày càng dữ dội, nước nhấn chìm các nóc nhà anh ta phải trèo lên mái nhà. Một chiếc trực thăng đến cứu nhưng anh ta vẫn từ chối “Chúa sẽ cứu tôi, Tôi tin Ngài”. Thuyết phục một hồi không xong nên trực thăng bỏ đi và người thanh niên bị lũ cuốn chết.
Khi lên tới thiên đàng, anh thanh niên trách móc Chúa và nói: – “Lạy Chúa, con đã hoàn toàn tin tưởng vào Chúa, nhưng Ngài ở đâu khi con gặp hoạn nạn?” Chúa liền ôn tồn nói: -“Thế ngươi nghĩ ai đã mang ôtô, thuyền cứu hộ và trực thăng đến cứu ngươi?”
Bạn thân mến,
Thái độ tin tưởng anh thanh niên như một lời nhắc nhở cho mỗi người chúng ta. Đôi khi chúng ta cũng sống đức tin một cách máy móc, đức tin của chúng ta chưa bén rễ sâu trong sự kết hợp với Thiên Chúa. Chúng ta chỉ tuyên xưng trên môi miệng nhưng không thể hiện ra bằng việc cụ thể. Chúng ta sống thụ động khoanh tay ngồi đợi Chúa làm phép lạ.
Giáo Hội cho chúng ta biết đức tin là một ân ban đến từ Thiên Chúa chứ không do con người thủ đắc. Thế nhưng tin luôn là mối tương giao hai chiều giữa Thiên Chúa và con người. Thiên Chúa yêu thương mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho chúng ta, nhưng đón nhận và sống mầu nhiệm ấy hay không điều đó phụ thuộc vào sự tự do của mỗi người. Ví như căn phòng luôn đóng kín cửa sẽ không nhận được ánh nắng ấm áp của buổi bình minh. Như một hồ nước nhỏ không mở ra đón nhận dòng thủy triều mỗi ngày, nó sẽ trở thành ao tù. Cũng vậy nếu không mở lòng ra đón nhận ân sủng của Thiên Chúa, đời sống đạo của chúng ta sẽ trở nên cằn cỗi, không đủ sức vượt qua những gian nan thử thách.
Trong tất cả các phép lạ Chúa Giêsu đã thực hiện đều có mục đích là cho con người tin nhận Thiên Chúa quyền năng đã đến cho con người được sống. “Ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng sẽ từ cõi chết bước vào cõi sống” (Ga 5,24). Như vậy, người ta sống được là nhờ đức tin. Mà chỉ tin thôi thì chưa đủ, đức tin phải dẫn người ta đến hành động, nghĩa là sống theo những lời Chúa đã khuyên dạy xác tín điều này, thánh Giacôbê tông đồ khẳng định “Ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin thì nào có ích lợi gì? Đức tin có thể cứu được ngươi chăng? Đức tin không việc làm là đức tin chết” (Gc 2,14). Hành động đi kèm với đức tin chính là lòng yêu mến. Bản tính tự nhiên của chúng ta là dễ yêu mến và tin nhận những điều hợp lý, những chuyện mang đến cho ta sự may mắn và niềm vui, nhưng chúng ta rất khó đón nhận những điều sai ý, thương đau và mất mát. Vì thế cần phải có lòng tin và lòng mến chúng ta mới sẵn sàng đón nhận những vui buồn trong cuộc sống như món quà của Thiên Chúa.
Vì thế, chúng ta được mời gọi đặt trọn niềm tin tưởng vào Thiên Chúa hơn là cậy dựa vào sức người và những phương tiện trần thế. Đồng thời mỗi ngày chúng ta cũng phải hun đúc niềm tin ấy bằng lòng yêu mến, nỗ lực cộng tác với ơn thánh hầu sống trọn những lời Chúa dạy.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết đức tin của chúng con nông cạn yếu đuối dễ nản lòng trước những nghịch cảnh, xin Chúa giúp sức để con dám trao phó cuộc đời cho tình thương Chúa dẫn dắt. Xin cho chúng con ý thức và sống tròn đầy trong tình thương Ba Ngôi Thiên Chúa để chúng con trở nên nhẹ nhàng thanh thoát trước mọi biến cố vui buồn trong cuộc sống, vì chỉ có Chúa là nguồn hạnh phúc đích thực của con người. Amen.
Trích CHÚT GÌ VỚI CHÚA